XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Đế Hậu Thiên Tài, Hoàng Đế Đứng Sang Bên


Phan_14

Loại  thuốc này cần tích tụ lâu dài mới có thể có  hiệu quả, lièu lượng ít không dễ bị phát giác,  sau khi thuốc có tác dụng trong vòng một năm  sẽ đột tử, hơn nữa tra không ra nguyên nhân  bệnh.

Mà dựa theo kế hoạch Bách Phi Thần  chỉ có thể sống được nửa năm.

Dường như kế  hoạch của bọn họ tiến hành cũng rất thuận  lợi.

Dĩ nhiên, Đại Nhi là một ngoài ý muốn, bất quá  cái ngoài ý muốn này hôm nay cũng sẽ tạm  biệt ngoài ý muốn.

  Trong kế hoạch này, vị trí Hinh Tuyết rất quan  trọng, mọi thứ đáng lẽ không có kẽ hở, theo kế  hoạch, trong vòng một năm Bách Phi Thần  hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù chết  cũng không biết chết như thế nào.

  Nhưng trên đời này người tính không bằng trời  tính, Đại Nhi xuất hiện nếu như là một ngoài ý  muốn thì Bách Luyến U xuất hiện chính là tất  yếu.

Lấy tâm tính hiện tại của Bách Luyến U  làm sao không nhìn ra uy hiếp mờ ám ở  Hương Hinh uyển lần đó, vì vậy Bách Phi Thần  nghi ngờ hay không, nghiệm chứng rất khó  sao?  Trên đời nguy hiểm nhất không phải kẻ địch  tiềm ẩn mà là bản thân mình tự cho rằng  người bị ngươi khống chế trong lòng bàn tay  lại có suy nghĩ mà ngươi không biết.

  Đây là một loại đả kích trí mệnh.

  Lúc không phòng bị chút nào ở sau lưng hung  hăng đâm ngươi một đao, loại hạ độc thủ cảnh  giới tối cao này Bách Phi Thần nhất định sẽ  thể hiện vô cùng tinh tế.

  "Kẻ xấu? Bổn cung mới vừa từ chỗ Thái hậu  trở lại kẻ xấu đã đến, nói như vậy kẻ xấu này  đối hành tung bản cung thật đúng là rõ như  lòng bàn tay, làm cho người khó lòng phòng  bị.

"  Đại Nhi nguy hiểm nheo mắt lại, nhìn thẳng về  phía Hinh Tuyết, vốn là cặp mắt đào hoa mê  người nhìn người ta không rét mà run, cảm  giác ở chỗ sâu trong đáy mắt là Địa Ngục sâu  vô tận, bị đôi mắt này để mắt tới cho dù là  một cái chân đã đạp vào, giật làm thế nào  cũng không thoát khỏi được, ngược lại sẽ càng  lún càng sâu.

  "Hoàng thượng.

.

.

.

.

.

"  Hiển nhiên Hinh Tuyết không chịu nổi ánh mắt  của Đại Nhi nhìn như bình tĩnh không gợn  sóng lại kinh khủng như thế, thoáng lui về sau  một chút, núp ở sau lưng Bách Phi Thần, bàn  tay trắng nõn nắm lấy tay áo màu đen dùng  Kim Tuyến thêu Ngũ Trảo Kim Long của Bách  Phi Thần, rèm mắt rũ xuống giọng nói hơi  hoảng sợ ủy khuất: "Hinh Tuyết rõ ràng nghe  bên trong có tiếng nói, Hoàng thượng võ công  cao như vậy nhất định cũng nghe thấy rồi chứ,  Hinh Tuyết không có ý tứ gì khác, lúc trước ở  Hương Hinh uyển bị người uy hiếp, Hinh Tuyết  biết sự sợ hãi ấy, thật sự là lo lắng cho Hoàng  hậu nương nương bị giật mình mới.

.

.

.

.

.

"  Nàng đạo diễn trò hay này làm sao còn chưa  bắt đầu tấm màn đã rơi xuống được.

  Lời nói này cũng rất chu đáo, khiến cho Bách  Phi Thần không thể không truy cứu lại phủi  sạch mình, còn có chút vu hãm Đại Nhi không  biết lòng tốt của người lại còn hiềm nghi.

  "Có người hay không vào xem một chút chẳng  phải sẽ biết sao.

" Trong lòng Bách Phi Thần  biết hôm nay không tránh thoát cũng không  thể để cho Hinh Tuyết nghi ngờ liền dứt khoát  đưa ra quyết định.

Từ trước đến giờ hắn không  phải người dong dài, nếu người ta đã hạ màn,  không vào làm sao biết.

  Hắn cũng đã thay Đại Nhi nghĩ xong đối sách.

  Hơn nữa, hắn thấy Đại Nhi vào cung để làm  mỗi một chuyện, nhìn như càn quấy nhưng  đem Hinh Tuyết ẩn núp khá sâu cho tới nay  kéo ra ngoài, thậm chí bắt được nhược điểm  của đối phương còn chiếm lấy thượng phong.

  Tại sao không không có phòng bị bị Hinh  Tuyết ám toán như vậy.

  Nghĩ đến chỗ này hắn có chút chán nản, mỗi  lần chọn phi tử hậu cung, Hinh Tuyết nhân lúc  hắn vui vẻ ra tay, là muốn làm suy yếu thế lực  tiền triều của hắn đồng thời giá họa cho những  người khác, hay là.

.

.

.

.

.

Bởi vì có tình ý đối  với hắn?  "Hoàng hậu cảm thấy thế nào?"  “Nếu Hoàng thượng nói như vậy Bổn cung  không đồng ý chẳng phải để cho người gièm  pha, mời.

" Trong nháy mắt, ánh mắt đã thu lại  than thở, Bách Phi Thần không hỗ còn nhỏ  tuổi đã có thể làm kinh sợ triều cương, một  mình đảm đương một phía.

Quả đoán như thế,  lấy hay bỏ không chút nào dài dòng dây dưa,  quả thật có phong phạm Đế Vương.

Nhẹ giơ  lên tay trái làm một tư thế xin mời, ý bảo có  thể đi vào.

Hai người cũng không có khách khí,  nhấc chân đi tới trong bình phong.

  "A.

.

.

.

.

.

chuyện này.

.

.

.

.

.

" Dĩ nhiên là  giọng nói của Hinh Tuyết kinh ngạc và xấu hổ  không dám tin.

Đại Nhi nghe được cũng không  khỏi bĩu môi, thật đúng là con hát có thiên  phú, nhếch miệng nở nụ cười lạnh, không  nhanh không chậm lướt qua bình phong.

Phía  sau Mãnh Liễu cũng nhấc chân đi vào theo.

  Khi Đại Nhi nhìn thấy tình hình trên giường  nhỏ của mình cũng không bình tĩnh.

  Ôi mẹ nó, đây là muốn quyến rũ người phạm  tội a? !  Chỉ thấy Triển Phong Hoa áo khoác cởi hết,  lười biếng ngồi ở trên giường, một nửa áo lót  chảy xuống vai phải, lộ ra xương đòn khêu gợi,  hai chân ở trong chăn vẫn khẽ cong lên, tay  phải chống giường, làm như muốn giữ vững  thăng bằng.

Trong đôi mắt giảo hoạt như hồ ly  thường ngày bị mê mang và lửa dục thay thế,  gò má ửng hồng phối hợp với đôi môi đỏ  mọng khẽ nhếch để lộ ra trần trụi quyến rũ,  ngực nhấp nhô bất định, hầu kết lên xuống.

  Tay trái thon dài ghé vào trên trán, sợi tóc xốc  xếch kẹp giữa ngón tay, bộ dáng cau mày xem  ra đang cố gắng khắc chế.

  Dùng lời nói của Đại Nhi, đẹp đến phát điên!Chương 26: Mười năm phản bội  Đã tự:  Giờ phút này chân mày nhíu chặt hơn, nhìn  thấy mọi người ở trước mắt, Triển Phong Hoa  cố dùng đầu óc hồ ly lập tức đoán được 89%  hắn bị người thiết kế! Cổ họng khô rát, một  chữ cũng phun không ra.

Dĩ nhiên hắn cũng  thấy rõ tình thế, Hinh Tuyết và Hoàng thượng  đứng chung một chỗ, không cần nói cũng biết  chuyện này là nhằm vào Hoàng hậu nương  nương.

Vậy mà nhìn vẻ mặt hoa si của Hoàng  hậu nương nương, hắn thật đúng là lo lắng cho  cái mạng nhỏ của mình! Mặc dù Bách Phi  Thần sẽ không làm gì được hắn, nhưng lời  người đáng sợ; mặc dù hắn không sợ người  nào nói đáng sợ, nhưng cứ như vậy thua thiệt  cũng không phải là phong cách của hắn.

Trước  đó trong hôn lễ của Ngự Không bị một đường  bố trí, còn chưa kịp đánh trả lại xảy ra chuyện  này? Hắn không phải năm hạn bất lợi chứ.

  Suy nghĩ miên man chỉ đành hết sức bất đắc  dĩ an ủi mình.

Rõ ràng là nhằm vào Hoàng hậu  nương nương, ta chỉ bị dính dấp mà thôi, hơn  nữa còn là người bị hại, cũng không lao tâm  lao lực rồi.

Thật ra hắn thật sự là có lòng  không có sức, bởi vì phải áp chế mị dược trong  cơ thể, thật lòng không thể có động tác dư  thừa.

Xem ra Hoàng hậu nương nương không  kém, đoán chừng có thể giải quyết, coi như là  tạ lễ bị một đường bố trí trước đó.

Nhưng nhìn  thế nào hắn cũng thua thiệt!  "Hoàng hậu! Nàng nói một chút đây là chuyện  gì xảy ra? !" Bách Phi Thần thật sự nổi giận.

  Mày kiếm hơi nhíu, mắt phượng trợn nhìn, môi  mỏng khẽ mở, lời nói đầy khí phách.

  Một bên, Hinh Tuyết cũng bị Bách Phi Thần  kịch liệt phản ứng làm cho kinh ngạc một chút  nhưng sau đó nghĩ đến Bách Phi Thần càng  giận dữ càng tốt, lại dâng lên vẻ mặt đắc ý,  theo ý nàng hôm nay tội danh thông dâm của  Đại Nhi đã được định đoạt, huống chi còn là  Hữu Tướng mà Hoàng thượng quý trọng nhất,  vừa thu thập Đại Nhi lại chém đứt một cánh  tay của Bách Phi Thần, một công đôi việc.

Vì  vậy thái độ càng đắc ý không che giấu được.

  Quả thật, Bách Phi Thần nhìn thấy Triển  Phong Hoa cũng có hơi giật mình, một đời yêu  tướng trước sau bị người bố trí hai lần, đây  chính là mới nghe lần đầu.

Không khỏi suy  nghĩ sâu xa thế lực cường đại sau lưng Hinh  Tuyết và cọc ngầm cùng nàng nằm vùng trong  cung.

Chẳng qua tức giận cũng không phải  như Hinh Tuyết nghĩ.

Đang lúc bình tĩnh, nhìn  thấy Đại Nhi nhìn về phía Triển Phong Hoa  quần áo xốc xếch, vẻ mặt hoa si thêm bộ dáng  sắc nữ thật sự làm cho hắn vô cùng ghen tức!  Chẳng lẽ trẫm kém hơn Triển Phong Hoa?  Chẳng lẽ trẫm không có sức quyến rũ hơn  Triển Phong Hoa? Chẳng lẽ trẫm không có mê  người như Triển Phong Hoa? Hay là nàng thích  loại tư thái tương đối mị hoặc này?  Ngoại trừ kinh ngạc, Đại Nhi không có bao  nhiêu phản ứng, chính là bị Bách Phi Thần gào  thét như vậy, ngược lại ý thức được mình còn  có phu quân danh nghĩa ở đây, lộ liễu nhìn lén  như vậy thật sự có chút không hợp lý.

Vì vậy  lưu luyến thu hồi ánh mắt, khôi phục bình  thường nhìn về phía Bách Phi Thần.

Ai ngờ Đại  Nhi vẫn không nói gì, sau lưng Mãnh Liễu đã  đi trước một bước.

  "Hoàng thượng! Ngài tha cho nương nương đi,  nương nương cũng là nhất thời hồ đồ! Nể tình  nương nương vi phạm lần đầu, ngài tạm tha  cho nương nương lần này đi! Đều là lỗi của nô  tỳ, nô tỳ không nên trở về, không trông nom  nương nương cho thật kỹ mới để cho nương  nương phạm sai như vậy ! Ngài muốn giết cứ  giết nô tỳ đi, ngàn vạn lần phải xem mặt thái  hậu mà bỏ qua cho nương nương! Hoàng  thượng.

.

.

.

.

.

" Mãnh Liễu mặc trang phục  cung nữ màu hồng đào lập tức quỳ xuống  trước mặt Bách Phi Thần, hai mắt mơ hồ đẫm  lệ giọng nói buồn bã thê thiết.

Nhìn bộ dạng  trung thành bảo vệ chủ thật đúng là làm người  thương xót.

Bất quá lời nói kia ngược lại rất  hoàn hảo.

Ít nhất đối với Hinh Tuyết mà nói  tuyệt đối nghe rất hài lòng.

  Cứ như vậy vừa khóc vừa tố cáo tội danh Đại  Nhi cấu kết cùng người, nói là cầu tha thứ  không bằng nói thẳng là hãm hại Đại Nhi vào  trong nước sôi lửa bỏng! Không nên trở về, không trông nom Đại Nhi cho thật kỹ, ý kia  không phải là nói bình thường ở nhà Đại Nhi  không đứng đắn, hôm nay đến hoàng cung,  nàng không ở nơi này một khoảng thời gian  còn không biết làm bao nhiêu chuyện như vậy!  Nhắc tới Thái hậu càng có thể kích thích cho  Bách Phi Thần tức giận, vốn là Thái hậu thay  đổi biện pháp khiến cho Bách Phi Thần cưới  Đại Nhi, hôm nay nói chẳng phải càng làm cho  Bách Phi Thần ghi hận Đại Nhi.

  Mãnh Liễu cũng là người thông minh a.

  Hinh Tuyết ngẩng đầu, ánh mắt vừa lúc chạm  ánh mắt Đại Nhi.

Vốn tưởng rằng có thể nhìn  thấy vẻ mặt hốt hoảng không biết phải làm  sao của Đại Nhi, lại phát hiện mình quá suy  nghĩ, xem ra đối phương đã cho rằng có Thái  hậu làm chỗ dựa nên không sợ hãi a.

  "Hoàng thượng, có lẽ Hoàng hậu nương nương  quanh năm ở trong khuê phòng được người  nhà quá nuông chìu, hay là cũng không cần so  đo, gia thế Lâm gia, Hoàng thượng cũng  không phải là không biết, Hinh Tuyết tin tưởng  Hoàng hậu nương nương cũng không phải cố ý  phạm sai lầm, ngài nên tha thứ nương nương  thôi.

" Hinh Tuyết nhắm đúng thời cơ quyết  định đốt lửa, trên ngọn lửa lớn lại tưới một  thùng dầu, nhìn ngọn lửa dường như có xu  hướng cháy lan.

  Ánh mắt của Bách Phi Thần nhìn về phía Đại  Nhi càng đông lạnh, Triển Phong Hoa trên  giường một mình chịu khổ, ngược lại lúc này  không có ai quá mức chú ý.

  Bên người nàng xuất hiện phản đồ! Bách Phi  Thần nghĩ trước tất cả đối sách, hôm nay bởi  vì Mãnh Liễu xuất hiện tất cả đều không dùng  được.

Mà Đại Nhi có thể vì Mãnh Liễu sẽ bị  định tội danh cấu kết cùng người! Mà người  này cũng là huynh đệ hắn tín nhiệm nhất.

Diệt  trừ đi Đại Nhi, đồng thời cũng kéo theo Triển  Phong Hoa, hắn thiếu một cánh tay cũng cùng  Lâm gia sinh ra ngăn cách.

Hinh Tuyết dùng  một chiêu này quả nhiên sắc bén, một mũi tên  hạ hai chim.

  "Không, không phải, Hoàng thượng, là nô tỳ  nói sai rồi, nương nương không thể nào làm  chuyện như vậy, nhất định là có người hãm  hại! Hoàng thượng ngài phải tin tưởng nương  nương, nương nương xuất thân danh môn làm  sao làm ra chuyện khiến người ta khinh  thường! Hoàng thượng, ngài minh xét! Nương  nương nhất định bị oan uổng .

.

.

.

.

.

" Mãnh  Liễu nằm trên mặt đất khóc lóc kể lể giống  như hiện tại mới phục hồi tinh thần, hiển nhiên  là ý thức được mình nói chuyện không nên nói,  mới vội vàng thay đổi lời nói, động tác này  của nàng không thể nghi ngờ làm cho người ta  càng thêm tin lời nàng giải thích lúc đầu.

Đây  là muốn ép Đại Nhi tới đường cùng!  Đại Nhi mắt lạnh nhìn trận nháo kịch này,  giống như nàng là người ngoài cuộc.

  Mãnh Liễu, mười năm tình nghĩa chủ tớ ngươi  cứ như vậy vứt bỏ sao? Vậy có phải lễ vật  trước đêm tân hôn, ngươi cho ta ăn có chứa vị  tuyết phù cao chính là độc dược trí mạng hay  không? Khi đó lạnh lùng cười cho ta là đứa  ngốc đã sớm nên chết đi.

Nếu không phải  muốn lợi dụng hôn lễ lần này tới phá hư quan  hệ của Bách Phi Thần và Lâm gia sợ rằng  ngươi đã sớm ra tay.

Người sau lưng ngươi rốt  cuộc muốn làm gì? Tâm cơ sâu xa như vậy rốt  cuộc có bao nhiêu thù hận với Bách Phi  Thần? ! Hoặc là, Bách Thành Phụ.

.

.

.

.

.

  Không sai, Bách Thành Phụ, phụ thân của  Bách Phi Thần, Bách vương triều một đời  Quân vương rất được dân chúng kính yêu.

Sở  dĩ Đại Nhi nghĩ như vậy hoàn toàn là bởi vì  Mãnh Liễu phản bội.

Trước đó đã có nói qua,  trí nhớ trong đầu Đại Nhi rất rõ ràng, từ lúc  sáu tuổi đến đêm tân hôn không bỏ sót một  chút nào.

Mãnh Liễu làm một chuyện không đủ  để chứng minh cái gì, nhưng mười năm nay  nhiều chuyện như vậy liên tiếp ở chung một  chỗ đã có thể không tầm thường rồi.

Qua phản  ứng của Mãnh Liễu, tự nhiên Đại Nhi nghĩ tới  Bách Thành Phụ.

  Bởi vì Mãnh Liễu tuyệt đối không phải là thu  được chỗ tốt mới phản bội nàng!  Có thể đem Mãnh Liễu nằm vùng ở Lâm phủ  mười năm liền, nhằm lúc Bách Phi Thần cưới  vợ ám hại tánh mạng nàng, tâm cơ ẩn nhẫn  như vậy không phải người bình thường có thể  làm được.

Nhân tài thiết kế nên không đủ khả  năng đứng đầu cũng nên là một người tâm cơ  thâm trầm chừng 20 năm, bởi vì chỉ có trải  qua sóng to gió lớn, vả lại đối với Bách vương  triều tương đối quen thuộc, có mang thù không  đợi trời chung.

Cho nên Đại Nhi nghĩ tới phụ  thân của Bách Phi Thần.

  Suy đoán chính xác 80% như vậy, về phần này  20%.

.

.

.

.

.

Dĩ nhiên là người cùng nàng đổi  kiếp, không thể quơ đũa cả nắm rồi.

Chương 27: Gây sóng gió  Đã tự bởi đội ngũ  Xuyên qua là một tiểu oa nhi mười tuổi, có  tâm cơ cũng không có chút nào kỳ quái.

Bởi vì  linh hồn này tuyệt đối là nhân vật mạnh mẽ, ít  nhất đối với Tứ Thư Ngũ Kinh cổ đại mà nói  tuyệt đối tuyệt đối vẫn còn cố chấp.

  Chỉ có điều Đại Nhi lại phủ nhận khả năng như  vậy, cái đại lục này từ trăm vạn năm tới nay,  lịch sử còn chưa ghi lại có xuất hiện qua văn  hóa Hoa Hạ, một chữ một câu cũng không có.

  Cho nên Đại Nhi lập tức bác bỏ giả thuyết đó,  người hiện đại a, cho dù trải qua một chút văn  minh hiện đại cũng có thể hiểu được lịch sử cổ  đại, điểm này là tuyệt đối.

Giống như ngươi  đột nhiên rơi vào một quốc gia lạc hậu, trong  đầu thi thư thành đống, kế sách ngàn vạn mà  cam tâm không có tiếng tăm gì ăn trấu nuốt  cải sao? Cam tâm nhìn những người bình  thường tự cho là thiên tài xung xoe trước mắt  người đời? Coi như khiêm tốn muốn chết,  muốn thật yên lặng sống qua ngày, nơi này  pháp chế không công bằng trọng nam khinh  nữ, không hề nhân quyền, ngươi không muốn  phản kháng sao?  Đáp án đã không cần nói cũng biết.

  Những ý nghĩ này chỉ thoáng qua đầu óc của  Đại Nhi, trên mặt cũng rất hứng thú nhìn hai  người ca diễn, Mãnh Liễu vẫn ‘giải thích’ ình,  mà Hinh Tuyết đứng một bên không nói một  lời nào, chẳng qua, nụ cười kia trong mắt kia  cũng là chân thật.

Bách Phi Thần đã tức giận  tới cực điểm, mục đích của nàng đã đạt được.

  Đương nhiên là dưới tình huống không xảy ra  ngoài ý muốn.

  "Câm miệng! Trẫm hỏi không phải ngươi!"  Bách Phi Thần một cước đạp Mãnh Liễu đá ra  vài mét, lúc này mới nhìn chằm chằm Đại Nhi,  mắt xếch nguy hiểm híp lại, mang theo mấy  phần giận dữ gằn từng chữ một: "Nàng, nói.

"  Chẳng phải cắn răng nghiến lợi, chẳng phải  hung ác sắc bén, lại làm cho người ta cảm  giác không còn hơi sức phản bác, chỉ đành  phải thuận theo mở lời.

  Mãnh Liễu vẫn lăn trên mặt đất hai vòng, vội  vàng đứng dậy run rẩy lại quỳ xuống, đầu cúi  thật thấp không dám nói nữa, theo tia máu  tràn ra nhếch miệng lên ý lạnh.

  Đại Nhi cũng nhìn về phía Triển Phong Hoa  vẫn duy trì tư thế vừa rồi, nói: "Ngươi là ai?  Tại sao ở trên giường Bổn cung?"  "Nương nương, ngài thừa nhận đi, nói thêm gì  nữa chỉ làm Hoàng thượng tức giận hơn thôi.

  Tài trí của Triển đại nhân ngay cả người kinh  thành còn phải tán thưởng hắn ba phần, bị  người tính toán là không thể nào, nếu không  có nương nương cho phép, hắn ngàn vạn lần  cũng không dám làm ra chuyện như thế này.

  Cũng may chuyện này chỉ có mấy người chúng  ta biết, ngài nhận lỗi với Hoàng thượng sẽ  qua.

" Hinh Tuyết nhìn thấy Đại Nhi vẫn còn cố  vùng vẫy giãy chết trong lòng không khỏi giễu  cợt, có nam nhân nào có thể chịu được bị thê  tử của mình ngoại tình, huống chi hắn không  phải là ai khác mà là Hoàng thượng cửu ngũ  chí tôn, coi như lòng hắn nghi ngờ cũng tuyệt  đối sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt trừ đi Đại  Nhi như vậy! Phế nàng thì thế nào? Là nữ nhi  nhà các ngươi không đứng đắn, giữ lại mạng  của nàng coi như là nhân từ rồi.

  Mà Hinh Tuyết kết luận bất kể Bách Phi Thần  hay Đại Nhi tuyệt đối sẽ không muốn làm lớn  chuyện này.

Hoàng gia tự nhiên muốn che đậy  gièm pha.

Đến lúc đó Lâm Đại Nhi không còn  gây khó dễ cho nàng!  "Thừa nhận? Thừa nhận cái gì? Thừa nhận  mình mười năm nuôi tiện nhân ăn cây táo rào  cây sung? Hay muốn nói Bổn cung thân là  Hoàng hậu cùng đại thần tiền triều cấu kết?"  Ánh mắt Đại Nhi êm ái nhìn Hinh Tuyết, bỗng  nhiên sắc bén.

"Không nói đến cái khác, bộ  dáng này của Triển đại nhân ngươi cảm thấy  ngươi mới vừa nói người khác không thể nào  tính toán hắn sao? Còn nữa, ngươi nói ta và  Triển đại nhân cấu kết, như vậy xin hỏi, từ lúc  Bổn cung vào cung nửa tháng tới nay, chưa  từng ra khỏi hoàng cung, chưa từng cùng đại  thần trên triều nói câu nào? Bổn cung làm sao  nhận biết Triển đại nhân? Triển đại nhân làm  sao tránh thoát thủ vệ dày đặc tiến vào hậu  cung? Người các ngươi có thể tận mắt thấy  Bổn cung và hắn có cái gì? !"  Đại Nhi nói năng có khí phách, không có chút  nào tức giận, chẳng qua bình tĩnh nói ra một  đoạn như vậy.

Trong nháy mắt trở nên tức  giận lại có vẻ khẩn trương, như có cảm giác  giương cung bạt kiếm.

  "Theo như lời Hoàng hậu nương nương chẳng  lẽ có người cố ý vu oan cho ngài mà không  phải thành? Nương nương cũng mới vừa vào  cung nửa tháng, tự nhiên sẽ không cùng người  kết thù, người đó làm sao bày ra độc kế để  hãm hại nương nương? Phải biết bị phát hiện  cũng không chỉ đơn giản chém đầu.

Hơn nữa  trước đó vài ngày các nô tài đồn đãi nói nương  nương và Lãm Nguyệt công chúa làm giao  dịch, nói muốn Lãm Nguyệt công chúa đem  Triển đại nhân đưa tới trên giường nương  nương, không biết là thật hay giả.

Xem như  Lãm Nguyệt công chúa hồ đồ đi nữa vẫn là  người biết chừng mực, chuyện nhục nhã gia  môn này nàng nhất định sẽ không làm, ngược  lại có phải Hoàng hậu nương nương vẫn nhớ  đến Triển đại nhân hay không cũng không  người nào biết được.

" Hinh Tuyết tính toán đến  Đại Nhi nhất định sẽ nói như vậy, ngay cả nghĩ  cũng nghĩ xong.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .